Năm 2016, chúng tôi tiết kiệm được 230 triệu đồng, tôi bàn với chồng "hay là vợ chồng mình đưa chị gái 230 triệu, bảo với chị là bán được đất và chia nhau chị được như vậy theo tỷ lệ góp". Thực ra lúc đó chúng tôi vẫn chưa bán được đất. Nhưng tôi thấy chung đụng phức tạp nên đã giải quyết phần góp vốn của chị gái mình như vậy và chồng đồng ý.
Đầu năm 2017, chúng tôi bán được mảnh đất đó giá 630 triệu, anh chồng cũng đồng ý bán. Tôi để kệ chồng với anh chồng bán và chia nhau, cũng không hỏi, chỉ bảo chồng là hai anh em thấy hợp lý là được, chia thế nào tôi không để ý. Thế là yên ổn bên chồng. Nhưng bên chị gái tôi, anh rể lại trách móc chúng tôi là bán không bàn bạc, kể xấu vợ chồng tôi. Chị gái ở giữa cũng khó xử rồi mâu thuẫn với chồng. Lúc mua chị gái đưa tiền tôi để tự chú dì mua bán. Có lẽ anh rể nghĩ chúng tôi không công khai bàn bạc là muốn ăn phần hơn trong số tiền bán đất.
Tôi rất yêu chị, nhiều lần cho chị tiền, đi đâu việc gì cùng nhau, tôi toàn tranh trả tiền cho bố mẹ đẻ và anh chị mình. Không bao giờ nghĩ lợi dụng hoặc tư lợi gì cho mình với người thân, không cho thêm được thì thôi chứ không ăn quẩn. Tôi nghĩ bạn đã giao tiền cho chị gái thì tin tưởng để chị đầu tư. Chị bạn không ăn của bạn đâu, tình cảm chị em mới đáng quý. Đừng nghĩ tiêu cực mà không còn lòng tin ở chị mình, cái đó mới đáng buồn.