Giờ tôi đã ly hôn và may mắn con chọn ở với tôi. Lúc mới về, tôi rất khó khăn vì ra đi hai bàn tay trắng, bố mẹ đẻ không làm ra tiền. Tôi sống cùng bố mẹ và gia đình anh trai. Về được mấy tháng, mẹ bị gãy chân, khổ hơn nữa là con gái tôi suy nghĩ nhiều. Nhà ngoại có chị bằng tuổi, trẻ con khi chơi với nhau mà cãi nhau, chị lại đuổi em, đi học con nói ở lớp có mỗi hai bạn giống con, bố mẹ bỏ nhau, có lúc học về gia đình, tối con lại khóc. Lúc đó tôi vừa không có tiền vừa bất lực. Tôi đang cố để có thể xây một ngôi nhà nhỏ, hai mẹ con ở riêng nên vẫn phải tiết kiệm.
Tết năm đầu tiên, tôi cho con về nội với bố nhưng anh ta lại gieo rắc vào đầu con là "bố bỏ mẹ vì mẹ đi ngủ với trai, một cô nhà ở gần công ty mẹ bảo thế, mẹ toàn nói dối, cô ấy mới nói thật". Trong khi hơn năm nay, anh ta không hề chu cấp cho con bé đồng nào. Vì vậy tôi không cho con bé về nội nữa. Thực sự thấy thương con vì con nhớ bố, rất muốn về chơi với bố. Anh ta không tốt nhưng tôi không muốn bé tự ti nên thà để con nghĩ mình có người bố tốt còn hơn người bố tồi. Mong sau này cuộc sống của hai mẹ con tốt đẹp hơn.