Những lần như thế, tôi chỉ cười nhạt lắc đầu, bảo chỉ cần anh ta đều đặn chu cấp 30 triệu đồng mỗi tháng để tôi nuôi các con là đủ. Tôi biết rõ nếu ly hôn, chồng sẽ rủ bỏ trách nhiệm, vì thế tôi sẽ duy trì trạng thái giả ngu này cho đến lúc anh ta không còn vai trò gì nữa.
Nhìn bên ngoài, tôi vẫn có một gia đình êm ấm, nhưng thực ra tôi đang sống như một người mẹ đơn thân, chỉ là không phải trầy trật kiếm tiền nuôi con. Tôi cũng đầu tư cho việc chăm sóc nhan sắc, ăn diện và một số sở thích. Việc ngắm mình trong gương thấy ổn cho tôi thêm sức mạnh để sống, thậm chí nhiều lúc tôi còn tự nhủ, thế này cũng có thể coi là đủ, là hạnh phúc.