Khi còn trẻ, người này từng đi du lịch bụi ở châu Âu và nhìn thấy một cửa hàng bán vest trên đường phố Paris. Anh bước vào, mặc một bộ đồ và nhìn mình trong gương: "Òa, đẹp trai thật". Nhìn vào bảng giá, tính ra tiền khoảng 120.000 won. Khi đó trong tài khoản còn hơn 1,2 triệu won, anh quyết định mua bộ đồ này. Nhưng nhìn kỹ hơn, nhận ra đã đọc thiếu một số 0, nghĩa là bộ vest có giá 1,2 triệu won, đắt hơn tất cả những bộ quần áo anh từng mặc trong đời.
Người đàn ông bắt đầu suy nghĩ: Nếu anh mua bộ này, nghĩa là sẽ không còn tiền cho việc ăn uống, chỗ ở cho hai tháng còn lại của chuyến đi. Nếu không mua sẽ bỏ lỡ cơ hội được sở hữu một bộ đồ quá đẹp như vậy.
Có 3 ý nghĩ nảy sinh trong đầu anh tại thời điểm đó. Suy nghĩ đầu tiên: Quên nó đi. Suy nghĩ thứ hai: Đợi đến khi 30 tuổi, có tiền nhiều, sẽ quay lại mua nó sau. Suy nghĩ thứ ba: Không cần lo, cứ mua xong rồi về nước luôn cũng được.
Ngay sau khi ý nghĩ thứ ba xuất hiện, anh lập tức "ném" hai cái đầu tiên sang một bên và dứt khoát mua bộ vest. Sau đó anh biết bộ đồ này chỉ dành riêng cho những người giàu có. Với vài đồng còn lại trong túi, người đàn ông đi tìm nhà trọ, anh nói với ông chủ: "Tôi sẽ đến ga tàu tìm cho ông 3 vị khách, vì vậy cho tôi ở lại miễn phí một đêm". Ông chủ đồng ý. Ngày hôm đó, anh đến bến tàu và tìm được 3 vị khách, mọi người đều tin tưởng lời giới thiệu về khu nhà trọ, bởi anh mặc chiếc áo đắt tiền.
Cuối buổi nói chuyện, vị doanh nhân nói rằng: "Mọi người thường nghĩ hạnh phúc giống như tiền gửi, có thể sử dụng trong tương lai. Nhưng thực tế, điều đó là không thể".
"Đừng bỏ lỡ mãi hiện tại và trông chờ vào tương lai quá nhiều. Mỗi khoảnh khắc của cuộc sống này, chỉ cần bị bỏ lỡ, sẽ biến mất mãi mãi", vị doanh nhân khẳng định.